Vai trò và nhiệm vụ Đảng_Nhân_dân_Mông_Cổ

Trong giai đoạn mới, Đảng Nhân dân Mông Cổ đề ra 9 nhiệm vụ chủ yếu trong những năm đầu của thiên kỷ mới như sau:[3]

  • Một là, coi trọng vai trò của công nghệ thông tin trong sự nghiệp phát triển kinh tế, giáo dục, y tế, hạ tầng cơ sở và trong quan hệ giữa Đảng với nhân dân;
  • Hai là, cố gắng phấn đấu đạt tốc độ tăng trưởng GDP hàng năm từ 5,5% đến 7%, chú ý phát huy những lợi thế của Mông Cổ trên thị trường thế giới như các sản phẩm chăn nuôi và khoáng chất các loại;
  • Ba là, phát triển kinh tế chuyên sâu theo từng khu vực, quyết tâm xây dựng "Tuyến đường thiên niên kỷ" dài 2.300 km xuyên qua các khu vực dân cư trù phú và những mỏ khoáng sản lớn (bao gồm 77% dân cư và 52,9% khu vực chăn nuôi gia súc, đi qua 72% các trung tâm tỉnh, lỵ);
  • Bốn là, đưa ngành chăn nuôi du mục sang hình thức chăn nuôi định cư và chăn nuôi công nghiệp, áp dụng rộng rãi công nghệ mới vào lĩnh vực này; năm là, quyết tâm xóa bỏ tình trạng đói, nghèo; sáu là, coi trọng phát triển nhân tố con người, tạo mọi điều kiện để họ phát huy năng lực của mình; bảy là, coi trọng việc xây dựng pháp chế của nhà nước; tám là, thực hiện chính sách đối ngoại độc lập, tự chủ, rộng mở, đa dạng hóa và đa phương hóa; chín là, coi trọng vấn đề bảo vệ môi trường, môi sinh, bởi vì vấn đề này là một bộ phận không thể tách rời trong tiến trình đi lên của Mông Cổ.

Hiện nay, với tư cách là đảng cầm quyền, Đảng Nhân dân Mông Cổ lấy lợi ích cơ bản của đất nước làm nền tảng; thực hiện công cuộc cải cách, mở cửa trong mọi lĩnh vực đời sống xã hội của Mông Cổ. Đồng thời, Đảng Nhân dân Mông Cổ đang tự đổi mới mình, Đảng đang đi theo mô hình phát triển mới dựa trên nguyên tắc dân chủ trong đời sống chính trị, kinh tế-xã hội kết hợp với nền kinh tế thị trường. Đảng Nhân dân Mông Cổ được coi là đảng chính trị mạnh nhất hiện nay ở Mông Cổ nhờ có nội bộ Đảng đoàn kết, Ban lãnh đạo của Đảng không ngừng được củng cố và trẻ hoá; các vị trí lãnh đạo cao nhất như Chủ tịch, Tổng Bí thư, các ủy viên Hội đồng lãnh đạo của Đảng, Ban Bí thư và các ủy viên Trung ương Đảng đều là những người kiêm nhiệm chức vụ chính quyền và có uy tín.[3]